ok9-Thần tượ

Tôi thường nói với hassan rằng một ngày nào đó chúng ta có thể đi bộ dọc theo bãi biển đầy rong biển

Tôi thường nói, hassan, một ngày nào đó, chúng ta có thể đi bộ dọc theo bãi biển đầy rong biển, làm chân chúng ta rơi xuống cát, và xem nước rút khỏi ngón chân chúng ta. Lần đầu tiên nhìn thấy thái bình dương, tôi suýt khóc. Nó nhỏ và xanh, giống hệt những gì tôi thấy trên màn hình khi tôi còn là một đứa trẻ. Đôi khi, vào ban đêm, tôi đậu xe trên cầu vượt vượt đường cao tốc. Mặt tôi đè lên hàng rào bảo vệ, nhìn ra xa, đếm những chiếc đèn đuôi xe chạy chậm chạp, những chiếc BMW, những chiếc BMW, những chiếc porsche, những chiếc xe mà tôi chưa từng thấy ở Kabul, nơi người ta lái những chiếc volga của nga, những chiếc opel cũ kỹ, hay những chiếc pekon của Iran. Chúng tôi đã đi đến mỹ gần hai năm, và tôi vẫn ngạc nhiên trước sự rộng lớn của đất nước này. Bên cạnh đường cao tốc, bên cạnh đường cao tốc, bên cạnh các thành phố, bên cạnh các ngọn núi, bên cạnh các ngọn núi, và bên cạnh tất cả những thứ đó, có nhiều thành phố hơn, nhiều người hơn.