gk88-Láng gi

Mình vẫn thường xuyên xem lại

“ mắt thường bản lý bệnh alzheimer (dương, dương vật, giận, máu) cách DiaoLi ” của trang web liên kết Minh v ẫ 'n th ư ờ ng xuyen xem chữ l ạ I nh ữ ng t ư, thực ệ bằng c ũ c usb ủ a Yuxi. Co chữ l ẽ Minh con quen Yuxi c ủ a nh ữ ng năm trước nhiều hơn cả Yuxi của bây giờ. Nhưng mình thích Yuxi ở mọi thời điểm. Yuxi đã thay đổi rất nhiều nhưng thật ra cũng ko hề thay đổi. Có một sự nhất quán rất mạnh mẽ ở trong Yuxi, và điều đó thật đáng quý. Mình ko bị mất phương hướng trong thế giới của Yuxi.Khi nhìn lại quá khứ của chính mình, mình thật lòng biết ơn định mệnh đã cho mình nhìn thấy Yuxi vào thời điểm này. Ko sớm hơn, ko muộn hơn. Là vừa đúng lúc Yuxi trở thành Yuxi của ngày hôm nay và mình cũng trở thành mình của ngày hôm nay. Dù là nhân sinh quan, năng lượng, sự tự tin hay ý chí, tất cả đều ở ngưỡng cân bằng giữa Yuxi và mình. Lần đầu biết Yuxi, mình còn đã nghĩ bên trong cậu ấy như phiên bản nam của mình vậy. Cũng nhờ vậy, mình được là chính mình mà mến Yuxi. Cái cảm giác ấy thật sự kỳ diệu lắm. Cái cảm giác mà mình được tự do, mình ko thuộc về đâu cả, cũng ko phải sống vì ai cả. Mình được cảm thấy an toàn, được thoải mái làm việc mình muốn làm, mình được nghĩ tất cả những gì mình muốn nghĩ.Trong thế giới ko có ánh sáng của mình, thậm chí mình còn đã ko nhìn thấy chính mình. Chỉ là dù bản thân mình yếu ớt và đau khổ, mình chưa từng từ bỏ, vẫn luôn mò mẫm bước từng bước. Mình đã ko cam tâm bị tước đi ánh sáng của chính mình, tước đi đôi cánh của chính mình, tước đi kiếm của chính mình.Vào thời điểm mà mình gần như đã tìm lại được chính mình cũng là lúc Yuxi bước chân vào cuộc sống của mình, đem theo ánh nắng của cậu ấy. Với ánh nắng của Yuxi chiếu vào, thứ đầu tiên mình nhìn thấy thật ra là chính mình, nhìn thấy bản thể của mình, nhìn thấy trái tim mình, nhìn thấy thanh kiếm mình đã tự đâm vào tim mình.Cảm ơn tim và kiếm của mình đã luôn nhẫn nại chịu đựng vì mình. Có lẽ sẽ cần thêm vài năm nữa, nhưng mình sẽ rút kiếm ra và trả lại cho kiếm của mình hào quang mà nó xứng đáng. Kiếm được rút ra rồi thì mình cũng sẽ trả lại được cho tim mình sự bình yên và ấm áp mà nó đáng được hưởng. Mình sẽ lấy lại được ánh sáng của chính mình mà quá khứ đã lấy đi.Cảm ơn Yuxi vì cậu đã xuất hiện vào thời điểm mà mình còn ko biết rằng mình cần một người như cậu. Thật lòng mà nói mình thậm chí còn ko tin có người như Yuxi thật sự tồn tại.Nếu Yuxi xuất hiện sớm hơn, có lẽ mình chưa thể mở lòng mình với Yuxi. Nếu Yuxi đến muộn hơn, có lẽ mình sẽ ko cơ cơ hội để biết ơn và yêu mến Yuxi như mình lúc này. Vậy nên mình thật lòng cảm ơn vũ trụ đã ưu ái tặng mình món quà kỳ diệu này. Ko sớm, ko muộn, chỉ vừa đúng lúc.