Cao lá cao l

Một lịch sử mỹ thuật về bản thân heidegger có liên quan đến sự tồn tại của bài thơ

Lịch sử thẩm mỹ về bản thân heidegger hai bài thơ có liên quan đến bài thơ: sự thật về sự tồn tại được gieo trồng trong tầm nhìn triết học của heidegger. Heidegger giải thích rằng sự tồn tại thường ẩn mình dưới những hình thức phức tạp hàng ngày, và thơ ca có sức mạnh đặc biệt để hiện ra sự thật của sự tồn tại và đưa nó vào ngôn ngữ. Theo thuật ngữ cổ, từ tiếng hy lạp cổ có nghĩa gốc là "kéo ra" hoặc "sản xuất". Điều này có nghĩa là các bài thơ không phải là bịa đặt, mà là "đưa ra" những gì vốn có nhưng bị che khuất vào tầm nhìn của người ta. Ví dụ, trong bài thơ miêu tả cảnh quan thiên nhiên, các nhà thơ của các dãy núi, sông, các ngôi SAO, không phải là hoàn toàn khách quan, nhưng thông qua ngôn ngữ thơ, trình bày cho người đọc các sự thật tồn tại ẩn chứa trong thiên nhiên, chẳng hạn như cuộc sống bất tận, vĩnh cửu và thay đổi của thiên nhiên. Các nhà thơ sử dụng ngôn ngữ chính xác và lây LAN để vượt qua sự tĩnh lặng và sự tê liệt của ngôn ngữ hàng ngày và cho phép độc giả tìm hiểu sâu hơn bản chất của sự tồn tại tự nhiên. Heidegger cho rằng các tác phẩm nghệ thuật, trong đó thơ ca là một phần quan trọng, tạo ra một thế giới và đồng thời cho thấy mặt đất. Thế giới là vùng đất của sự sống, và trái đất là nền tảng của sự sống. Qua ngôn ngữ, thơ ca tạo nên một thế giới có ý nghĩa, một thế giới tiết lộ mối quan hệ giữa con người và sự sống. Thí dụ, một bài thơ miêu tả đời sống ở vùng nông thôn là một thế giới nông thôn đầy hương vị cuộc sống và văn hóa bằng cách miêu tả những cảnh làm việc ở vùng nông thôn, sự thay đổi mùa mùa, những vùng lân cận, v.v. Trong thế giới này, người ta có thể cảm nhận được sự cộng sinh giữa con người và tự nhiên và tự nhiên, di sản của truyền thống và sự đơn giản và kiên trì của cuộc sống, đó là những sự thật tồn tại trong cuộc sống nông thôn, được tiết lộ một cách chính xác qua thơ ca. Nhà thơ: những người chăm sóc được gọi là phù hợp trong bối cảnh của heidegger, nhà thơ bị tước bỏ khỏi nhiệm vụ lịch sử cao quý là người chăm sóc sự tồn tại. Trong quá trình sáng tạo, bản ngã của một nhà thơ có khả năng nhận thức một cách sắc bén cuộc gọi của sự tồn tại và làm sáng tỏ nó dưới dạng thơ ca. Nhà thơ, và xem nhẹ XianYan của bản thân không phải là cách BanFengBi cá nhân của nhận thức, mà là ở độ sâu với thế giới liên kết trong khả năng nhận thức và nhận thức độc đáo của chúng. Với những trải nghiệm cuộc sống độc đáo, sự nhạy cảm và suy nghĩ sâu sắc về thế giới, nhà thơ có thể cảm nhận được những nhịp đập nhỏ trong cuộc sống hàng ngày. Khi sự tồn tại được gọi đến với một nhà thơ, bản ngã của một nhà thơ như bị chích bởi một sức mạnh bí ẩn. Ví dụ, khi một nhà thơ ở trong một khu rừng cổ đại, bầu không khí yên tĩnh trong khu rừng, thái độ phát triển của cây cối, ánh sáng và bóng tối bay qua những khoảng trống của lá cây, tất cả những điều này có thể gây ra một tác động sâu sắc trong tâm trí của một nhà thơ. Sự xúc động này không phải là một sự nâng cấp cảm giác trực quan, mà là sự tồn tại thông qua một phương tiện mang đến cho các nhà thơ những thông tin sâu sắc về sự tồn tại của cuộc sống, thời gian, tự nhiên. Khi sáng tác, một nhà thơ có thể chuyển sự hiểu biết về sự tồn tại thành ngôn ngữ thơ cụ thể. Họ dùng những hình ảnh, nhịp điệu và nhịp điệu độc đáo để thêu dệt sự thật về sự tồn tại trong thơ ca. Chẳng hạn, một nhà thơ có thể dùng những hình ảnh như "thân cây cổ xưa, dòng thời gian bằng vàng" để thể hiện sự kết tinh của thời gian trong tự nhiên. Với nhịp điệu, nhịp điệu của cuộc sống. Với những giai điệu hấp dẫn của sự hòa hợp và hạnh phúc tồn tại. Các nhà thơ sử dụng những phương pháp sáng tạo này để trình bày cuộc gọi của sự tồn tại dưới dạng thơ và hoàn thành nhiệm vụ của mình như người chăm sóc sự tồn tại. Độc giả: sự thấu hiểu tồn tại trong sự tương tác giữa thơ ca và bản ngã có sẵn độc giả trong quá trình viết thơ, bản ngã có một sự tương tác sâu sắc giữa bản ngã và bài thơ, để cùng lúc đạt được sự thấu hiểu về sự tồn tại. Thay vì từ chối một cách thụ động thông điệp của bài thơ, người đọc tích cực tham gia vào việc xây dựng ý nghĩa của bài hát với bản thân mình. Bản ngã của một độc giả bao gồm nhiều yếu tố như trải nghiệm cuộc sống cá nhân, nền văn hóa, trải nghiệm cảm xúc và mô hình tâm thần. Khi người đọc chạm vào một bài thơ, ngôn ngữ và hình ảnh trong đó được chuyển thành những trải nghiệm và cảm xúc liên quan đến bản thân người đọc. Thí dụ, khi đọc những câu như "cee từ tối nay, mặt trăng là nhà thanh", những hình ảnh như "lu" "mặt trăng" và từ "quê hương" có thể đánh thức ký ức và cảm xúc của người đọc về quê hương. Nếu người đọc có kinh nghiệm sống gần nhà, những dòng này có thể gây ra một sự tươi tỉnh dữ dội, làm cho họ cảm nhận sâu sắc hơn về nỗi nhớ nhà và nỗi nhớ về quê hương của họ. Trong quá trình đó, bản ngã của người đọc và sự thật về sự tồn tại của bài thơ hòa lẫn nhau. Qua việc giải thích và suy nghĩ về thơ ca, người đọc tiếp tục mở rộng và củng cố nhận thức của mình về sự tồn tại. Thơ ca trở thành một chiếc gương cho người đọc thấy mối quan hệ của họ với thế giới và sự tồn tại. Trong khi đó, độc giả cũng cung cấp sức sống cho các bài thơ, cùng một độc giả dựa trên bản thân họ, cùng một bài hát có thể có một sự hiểu biết và cảm nhận khác nhau, điều này làm cho nhiều hơn nữa ý nghĩa tồn tại của bài hát. Thí dụ, đối với một bài thơ triết học, độc giả ở nhiều lứa tuổi và nền văn hóa khác nhau sẽ quay trở lại từ những góc nhìn khác nhau để hiểu những sự thật về cuộc sống, giá trị, sự tồn tại và các khía cạnh khác của bài thơ, để đạt được sự hiểu biết độc đáo về sự tồn tại trong tương tác với bài thơ.